Bui Quoc Bao's profile

Thanh Xuân - Em và Anh

         Chúng ta gặp lại nhau vào một ngày cuối thu nơi quán cà phê cũ. Ngày hôm ấy nắng vàng như mật, rót đầy tâm hồn tôi những ngọt ngào lấp lánh. Em đến quán để hội họp cùng nhóm bạn thân đã lâu không gặp. Còn anh, anh đến đây với một cô gái mà đám bạn em đồn rằng hai người đang tìm hiểu nhau. Và rồi trong một phút yếu lòng, em cảm thấy chạnh lòng. Giá như ngày ấy, em và anh ....
Photo: Quoc Bao @baobao_gg26
Thank you: Mentor @Ri Nè
Ekip: Quỳnh Quỳnh, Heo Moi
Model: Bình and Vỹ
        Ngày ấy, em gặp anh vào buổi chiều đầy mưa ở sân trường. Em và anh không hề quen nhau. Em và anh vô tình gặp lần 2 cũng vào buổi chiều mưa trong lớp học thêm. Em nhớ (mặt) anh nhưng anh không để ý. Em và anh gặp lần 3. Anh bắt chuyện trước. Và em tin đó là duyên.
       Em và anh nói chuyện. Em và anh tìm hiểu nhau. Em và anh yêu nhau. Em cứ ngỡ chuyện tình cứ trôi vậy. Em cứ ngỡ anh sẽ yêu em thật lâu. Em tin vào lời hứa anh dành cho em. Em bỏ ngoài tai mọi lời nói xấu về anh. Em chấp nhận ở phía sau anh. Cứ thế đôi mình hạnh phúc trong suốt khoảng thời gian chuyển cấp ấy. 
        Kết thúc năm học ấy, với nguồn động lực lớn đến từ anh và gia đình. Em đã xuất sắc bước chân vào ngôi trường mơ ước của mình - trường chuyên của thành phố. Còn anh thì được chọn vào trường ngôi trường "top" hai của thành phố. Kể từ đây, chúng ta đã không còn nhiều thời gian cho nhau, khi cả hai đều thay phiên chạy đua đến các lớp học khác nhau. Em và anh quyết định dừng lại sau 5 tháng 7 ngày sau một lần cãi vã lớn vì kỳ thi của em đã đến gần và 4 ngày rồi chúng ta không liên lạc với nhau. 
      Em cứ ngỡ rằng vấn đề này không bằng một góc những khó khăn mà anh và em đã từng cùng nhau trải qua, có lẽ anh chỉ đang giận thôi, qua rồi lại bình thường thôi. Rồi anh im lặng, em cũng im lặng. Em cứ đợi tin nhắn từ anh, nhưng rất lâu rất lâu cũng không thấy. Gần nửa tháng sau, em bắt đầu lo sợ về mối quan hệ của chúng ta. Em chủ động nhắn tin cho anh, rất nhiều rất nhiều nhưng kết quả em nhận lại là sự hững hờ từ anh, không một lời phản hồi thậm chí anh còn chẳng thèm đọc nó. Nhưng tình cảm em dành cho anh cứ thôi thúc em đặt tay vào bàn phím và cứ thế nhắn cho anh. Kết quả trả về vẫn không thay đổi. Đến một ngày lòng tự trọng của em không cho phép em tiếp tục làm điều đó nữa. Nhưng hy vọng về anh vẫn luôn lớn lên từng ngày. Cứ thế cuộc sống của anh và em dần tách rời nhau ngày càng xa càng xa...
    Chúng ta đều biết, đau lòng là cái giá của yêu thương. Tuyệt vọng và bình yên nằm ở hai mặt của đồng xu, không hơn cũng không kém. Vậy nên, phút anh rời đi ấy, chẳng ai trong chúng ta có lỗi. Công bằng mà nói, chỉ là vào một ngày như bao ngày khác, một người đã lựa chọn buông tay. Để rồi, sau bao lần dây dưa không dứt chẳng thành, điều duy nhất em có thể làm là tử tế để anh bên người khác. Em sẽ xem anh như một khung cảnh đẹp nhưng sẽ không vì mộng cảnh mà quên mất thời gian !!!!
Ngoài kia, là những vang âm thanh lành của cuộc sống,
Tiếng thầm thì của những tán lá chuyền cành,
Tiếng nắng mơn trớn lưng chừng không gian,
Và tiếng lòng ai kia, vẫn đang mơ yên bình.
Câu Chuyện Của Tôi !!!! Xin chân thành cám ơn ekip xịn xò con bò .....
Thanh Xuân - Em và Anh
Published:

Thanh Xuân - Em và Anh

Published: